Trong cái lạnh như cắt da cắt thịt của miền biên viễn, giữa muôn trùng đá tai mèo sắc nhọn vẫn có một loài hoa rực rỡ khoe sắc mỗi độ đông về. Với người Mông, hạt loài hoa này được sử dụng thay cho cơm, thân cây cũng được tận dụng cho gia súc để chống trọi qua cái giá lạnh của mùa đông miền đá. Loài hoa luôn được mọi người nhắc đến trước khi đến Hà Giang chính là hoa tam giác mạch hay còn gọi với cái tến khác hoa kiều mạch!

Những đứa trẻ vui đùa trên nương

Ấn tượng về Hà Giang hay kiều mạch đều vậy, luôn kiên cường giữa muôn trùng núi đá. Cuốn hút, tình tứ một cách khác lạ. Khi dưới nắng vàng, khi dưới ánh hoàng hôn của một chiều đông đang dần tàn.

Nô đùa dưới ánh hoàng hôn

Đám trẻ miền núi hồn nhiên đến lạ, say sưa vui đùa cùng những thứ đồ hết đỗi bình thường của trẻ em miền xuôi. Dưới ánh hoàng hôn ấy, mải chơi chẳng buồn về. Với bọn trẻ vùng cao Hà Giang, chơi trên những cánh đồng hoa kiểu mạch cũng như trẻ con dưới vùng xuôi thường mô đùa ở các cánh đồng lúa.

Đám nhỏ chơi đùa tới khi nắng tắt

Giữa muôn vàn núi rừng, những đứa trẻ, những bông kiều mạch mang trong mình nét đẹp hồn nhiên mà kiên cường. Giữa bao la miền đá, giữa cái lạnh thấu sương chúng vẫn ở đó, cùng nhau lớn lên và khoe sắc.

Đôi khi mong được bé lại, để được cùng chơi đùa với chúng

Có lẽ cũng chỉ có loài hoa này, mới có thể sinh tồn nơi miền biên viễn khắc nghiệt đâu đâu cũng chỉ có đá tai mèo. Cũng chỉ có nơi ấy, trẻ con mới hồn nhiên đến vậy

Kiều mạch sẽ lại trổ hoa

Kiều mạch sẽ chẳng vì ai mà thôi khoe sắc, bớt rực rỡ trên nương. Chỉ mong hết dịch lại được hòa mình vào khung cảnh hùng vĩ giữa núi rừng bạt màu hoa, màu nắng

TÁC GIẢ: Nguyễn Sỹ Đức