Trời hừng đông, tàu thuyền vào càng nhiều, những chiếc thúng liên tục chuyển cá tươi vào bờ thì không khí chợ lại càng sôi động hơn hết. Chợ lúc này đông đúc lắm, mọi người chen vào nhau hối hả. Tôi có cảm giác không ai ở đây có thời gian để đi cả. Họ chạy. Chạy đón từng xô cá mới, chạy lấy nước rửa, chạy tìm người quen nài nỉ mua cho được những mẻ hải sản tươi ngon rồi chạy lại tranh thủ chạy đi bán…

Khi trời vừa hừng đông, những chiếc thuyền đánh cá cũng bắt đầu cập bến, không khí chợ lao xao dần.

Chợ Tam Tiến thuộc huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam, cách thành phố Tam Kỳ tầm 15 km. Muốn cảm nhận được nhịp sống của khu chợ này, bạn phải có mặt trong khoảng thời gian từ 4 giờ đến 5 giờ, nếu đi trễ hơn chợ sẽ tan họp, chỉ còn lại lai rai một vài ngư dân.

 

Toàn cảnh chợ cá Tam Tiến vào buổi sáng, đông đúng và nhộn nhịp.

Tôi ghé chợ cá Tam Tiến tầm 4h sáng, trời vẫn còn mờ mờ tối, cơn buồn ngủ còn đang theo đuổi trong suốt quãng đường chạy xe liền bị xua tan ngay bởi tiếng nói cười rôm rả của mấy cô, mấy chị ngoài chợ.

Một cảnh mua bán cá khi trời còn mờ mờ tối.

Không khí chợ rộn ràng, trong ánh đèn điện mờ mờ, tiếng nói cười, tiếng chào mời, tiếng tranh giành cãi cọ của các tiêu thương và cả tiếng gió, tiếng sóng biển rì rào vào buổi sớm mai.

Chợ bắt đầu đông đúc từ 4h sáng trở đi.

Lúc này, chỉ có những chị gánh cá thuê là có chút thảnh thơi. Họ để nghiêng chiếc nón lá, dựng quang gánh một bên rồi ngồi dựa vào nhau trên bãi cát, mặt hướng ra biển và thì thầm những câu chuyện trong lúc chờ thuyền về.

Tất cả mọi người ai cũng tất bật, vội vàng để kịp trời sáng.

Trời hừng đông, tàu thuyền vào càng nhiều, những chiếc thúng liên tục chuyển cá tươi vào bờ thì không khí chợ lại càng sôi động hơn hết. Chợ lúc này đông đúc lắm, mọi người chen vào nhau hối hả. Tôi có cảm giác không ai ở đây có thời gian để đi cả. Họ chạy. Chạy đón từng xô cá mới, chạy lấy nước rửa, chạy tìm người quen nài nỉ mua cho được những mẻ hải sản tươi ngon rồi chạy lại tranh thủ chạy đi bán...

Những mẻ cá tươi ngon được đưa vào bờ và hoạt động buôn bán cũng diễn ra ngay tại chỗ.
Đổ hàng, chia hàng, cân hàng và mặc cả xôn xao cả sớm mai.

Nhiều người còn vội vàng đến mức không chờ nổi những chiếc thúng vào sát bờ, họ lao xuống biển, nước biển dâng lên tới ngực, trước những con sóng nhấp nhô cố níu lấy chiếc thúng để giành được ít cá cho mình.

Cá được đổ đầy vào các thùng lớn chờ gánh lên xe vận chuyển đến chợ đầu mối.
Những thùng cá tươi đầy ăm ắp được vận chuyển vào bờ cho các vựa cá lớn.

Sau khi lựa chọn được những phần hải sản vừa ý (cá, mực, tôm, ốc, ghẹ... tươi ngon), những tiểu thương đổ hàng, rửa hàng, sắp xếp hàng gọn gàng ngay tại chỗ rồi lại tranh thủ gánh cá chạy ngay ra chợ bán. Chỉ để lại trước mắt tôi tấm lưng khom khom và dáng người liêu xiêu bước nhanh trên cát.

Bà cụ rửa cá và sắp xếp gọn gàng vào những khay nhỏ chuẩn bị gánh ra chợ.
Mọi người đều tất bật cho kịp buổi chợ.
Những quang gánh nặng quằn trên đôi vai nhỏ bé của người phụ nữ.

Lúc này những người phụ nữ mưu sinh bằng nghề gánh thuê cho các chủ thu mua hải sản cũng bắt đầu tất bật với công việc của mình. Họ ở mọi độ tuổi, từ những lao động ngấp nghé tuổi thiếu nữ tới người phụ nữ đã đầy nếp nhăn trên gương mặt.

Những chị gái gánh thuê tất bật vận chuyển thùng nhựa để đựng cá.
Mọi người chen vào nhau mà chạy cho kịp trời sáng.

Mấy chị khỏe lắm, từng thùng hải sản lớn liên tục theo bước chân lọat xoạt vội vã trên mép nước mà trở về bãi tập kết. Thùng nhỏ thì hai người khiêng, thùng lớn hơn thì ba, bốn người hợp sức lại gánh. Các chị tựa vào vai nhau mà chạy, dường như với cách ấy quãng đường sẽ ngắn lại và sức nặng ghì trên đôi vai cực nhọc cũng nhanh chóng được trút xuống.

Gánh cá dưới ánh nắng mặt trời.
Công việc thật sự nặng nhọc.

Tôi ghé chợ đã ba lần, hôm đầu tiên mấy chị còn ngần ngại, chỉ mìm cười nhẹ với cái gật đầu chào hỏi của tôi. Tới hôm thứ hai thứ ba thì vồn vã nói cười hơn, thậm chí còn ghẹo lại: “Em chụp hình làm gì mà nhiều thế?” - khi thấy tôi cứ hí hoáy ghi lại các khoảnh khắc gánh cá của mấy chị; “Có cần mẫu không, chụp chị nè.”; “Hay muốn mẫu mặc bikini mới chịu chụp hả?”… Rồi những tiếng cười cứ thế mà râm ran, lan dần ra làm cho câu chuyện càng trở nên tự nhiên, gần gũi hơn hết.

Những gánh cá nặng được cách chị dìu như bay trên mép sóng.
Họ tựa vào nhau bước những bước chân đều thoăn thoắt.
Phần lớn các chị đều đã trung tuổi, từ 40 trở lên.
Người phụ nữ gánh cá dưới ánh mặt trời buổi ban mai.

Trong ấn tượng của tôi, người phụ nữ xứ Quảng cũng nhiệt tình, niềm nở và chân thật như mấy chị gái miền Tây quê mình. Tuy nhiên, dường như người phụ nữ gánh cá ở biển có nhiều nỗi lo toan hơn. Vắng chợ, thưa người, nỗi lo cứ thế hằn sâu trong đáy mắt.

Người phụ nữ lựa cá thuê cho chủ vựa.
Cụ bà hơn 80 tuổi vẫn vất vả lựa cá thuê mỗi buổi sáng để mưu sinh.

Mặt trời dần lên cao, những cái bóng đổ dài và lướt nhanh trên cát. Cái vất vả mưu sinh cộng thêm cái nắng gió của buổi bình minh của chợ sớm khiến những giọt mồ hôi cứ thế lăn dài trên đôi gò má xương xẩu và khắc khổ của mọi người. Nhưng tôi biết đó là sự vất vả trong niềm hạnh phúc, vì hôm ấy là một hôm trúng biển, tôm cá nhiều. Tình yêu thương của biển cả và ánh nắng nắng tốt đẹp của ngày mới xóa tan biết bao giọt mồ hôi cực nhọc. Nụ cười cũng như thế mà giòn giã, râm ran và lây lan ra mãi.

Cùng mạng xã hội Vietnambeuaty.com.vn ngắm nhìn thêm những hình ảnh lao động thật đẹp của chợ cá Tam Tiến vào buổi bình minh từ góc nhìn trên cao:

Bài viết: @haionthego

Ảnh: vietnambeauty