Năm 2018, sau một biến cố khiến bản thân mắc bệnh trầm cảm, Ao Kim Ngọc (SN 1989, TP HCM) xách máy ảnh, giá đỡ đi rong rủi khắp Việt Nam để “tự chụp” lại cảnh đẹp của thiên nhiên bất kể mưa nắng hay tuyết rơi.

Bình Minh trên sông Nho Quế (Hà Giang).

Ao Kim Ngọc hiện đang sinh sống và làm việc tại Tp.HCM. Ngoài việc theo đuổi đam mê chụp ảnh thì cô còn đang vận hành một thương hiệu thời trang cá nhân riêng. Đối với cô nhiếp ảnh đóng vai trò khá quan trọng trong cuộc sống, là nơi mà cô được thoả đam mê với cái đẹp, luôn tìm ra được những cái hay và sự tuyệt vời của thiên nhiên bao la rộng lớn.

Điều đầu tiên khơi dậy hứng thú trở thành một nhiếp ảnh gia là gì? Và điều gì giữ bạn tiếp tục theo đuổi đam mê cho đến ngày hôm nay?

Lần đầu tiên được đứng trước “biển mây” ở Đà Lạt. Mình đã vô cùng choáng ngợp và không tin khung cảnh trước mắt là thật. Và lúc đó, mình đã tự hỏi bản thân có bao nhiêu lần may mắn được chiêm ngưỡng lần nữa cảnh đẹp đó và làm sao để lưu giữ vẻ đẹp ấy lâu dài, truyền cảm hứng yêu thiên nhiên đến với nhiều người.

Biển mây Đà Lạt.

Những suy nghĩ ấy cứ thôi thúc đến giữa năm 2019 mình bắt đầu làm quen với máy ảnh, học hỏi các anh chị đi trước và bắt đầu đi dọc Nam - Bắc để lưu lại hình ảnh bản thân với thiên nhiên hùng vĩ tại đất nước Việt Nam này.

Bình minh Hòn Đỏ - Phan Rang (Ninh Thuận)

Đứng giữa thiên nhiên bao la, hùng vĩ khiến bản thân cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, trãi nghiệm cuộc sống của núi rừng bản xứ khiến mình nhận ra những giá trị tốt đẹp của cuộc sống này. Vậy nên nhiếp ảnh luôn là niềm đam mê bất tận của mình, đã mang đến cho mình rất nhiều món quà tuyệt vời, giúp mình biết yêu quý bản thân, cân bằng cuộc sống, mở mang được tầm mắt, trí óc, kết nối được với nhiều bạn bè, và hơn hết là mình có thể lưu giữ lại những khoảnh khắc đáng nhớ của bản thân với thiên nhiên.

Đa số nhiếp ảnh gia là nam giới, bản thân là phụ nữ đi chụp ảnh bạn có gặp phải những khó khăn gì không?

Những ngày mới tập chụp rất khó khăn, nếu may mắn thì có thể nhờ người bấm máy hộ sau khi đã chuẩn bị xong máy móc, góc chụp. Có những điểm có địa thế hiểm trở, phải chạy lại nhiều lần để chỉnh máy, bị ngã rách chân tay, váy áo nhưng vẫn kiên nhẫn để có bức ảnh mong muốn. Dần dà mình được chỉ dạy thêm những kinh nghiệm, kỹ thuật chụp ảnh của anh chị đi trước, để chụp dễ dàng và an toàn hơn.

Tuyết trắng Sa Pa

Nhiều lần, mình phải thức dậy và khởi hành từ 0h đêm hay 2-3h sáng để “săn” bình minh và dải ngân hà trên bầu trời. Đôi khi cũng đi bộ hàng km với balo nặng trĩu sau lưng, nhiệt độ ngoài trời chỉ vài độ C, hay lần khác là trên xe lên con đường dốc xóc “lộn ruột gan” và sóng biển đánh ướt hết máy móc và thiết bị. Với mình khó khăn là một phần của hành trình mà bản thân cần phải trải nghiệm, để biết trân trọng những gì mình đang có và quý trọng những gì thiên nhiên ban tặng.

Có bức ảnh hoặc một bộ ảnh cụ thể nào mà bạn đặc biệt thích?

Khái niệm về một bức ảnh đẹp luôn thay đổi theo thời gian và nhận định của mỗi người. Với mình, bức ảnh đẹp là khi được bấm máy ở thời điểm mình và thiên nhiên kết nối với nhau mãnh liệt nhất, với cảm xúc hạnh phúc mà sau 5-10 năm khi mở ra xem mình được đưa lại đúng khoảnh khắc lúc chụp.

Hoàng hôn trên đỉnh Faxipang

Đa số các bức ảnh của bạn là “tự chụp”. Vậy bạn có thể cho biết về quá trình ghi lại những bức ảnh của bạn không? Cần phải chuẩn bị những gì?

Mỗi một bức ảnh đều được mình lưu giữ ở những thời gian và địa điểm khác nhau, vậy nên để có được một bức ảnh có cảm xúc tốt với thiên nhiên, mình luôn chuẩn bị một kế hoạch rất chi tiết như xác định địa điểm, thời gian hợp lý, chuẩn bị máy móc và trang phục, đồ dùng cá nhân phù hợp. Một kế hoạch càng chi tiết sẽ giúp mình có những bức ảnh có cảm xúc nói riêng và một chuyến đi trọn vẹn nhất có thể.

Bình minh Đầm Chuồn – Huế

Bạn có thể chia sẻ niềm vui trong sự nghiệp nhiếp ảnh của mình?

Nếu có ai hỏi mình tài sản gì quý giá nhất thì có lẽ là những bức ảnh tự chup với thiên nhiên sau mỗi chuyến đi. Xem ảnh mới thấy đáng giá biết chừng nào khi quá trình đô thị hoá đang diễn ra nhanh chóng, còn mình đang may mắn có những ký ức tuyệt đẹp này.

Hoàng hôn Ngãi Ngầu Thượng (Lào Cai)

Hạnh phúc lớn nhất đối với mình đó là được quen biết nhiều những cô chú, anh chị em trên khắp đất nước mình và nhận được nhiều phản hồi tích cực, truyền cảm hứng yêu thiên nhiên, yêu bản thân đến với mọi người đặc biệt là các bạn trẻ hiện nay.

Cuối cùng, bạn có thông điệp gì cho các nhiếp ảnh gia trẻ?

Mình cũng hy vọng những bạn yêu thích check-in, chụp ảnh có thể lưu lại nhiều bức ảnh đẹp nhưng không đẹp theo cách huỷ hoại thiên nhiên, môi trường như chặt cây, bẻ hoa, hãy check-in bền vững vì thiên nhiên hoang sơ ở Việt Nam mình thật sự rất đẹp, nơi đâu cũng gây luyến tiếc khi rời đi nhất là các tỉnh miền núi phía Bắc, với thiên nhiên hoang sơ, hùng vĩ và cả sự thân thiện, hiền hoà của người dân bản địa.

Bình Minh ở Cao Bằng.

“Hãy thử sức những giới hạn của bản thân, đừng ngại di chuyển tìm tòi những điều mới mẻ. Thiên nhiên là một món quà vĩ đại của tạo hoá, còn nụ cười là giấy thông hành hiệu lực nhất của mỗi chuyến đi”.

Thác Bản Giốc – Cao Bằng

Mình xin cám ơn Việt Nam Beauty đã giúp mình có cơ hội lan toả thông điệp yêu thiên nhiên tại Việt Nam cũng như những hình ảnh tự chụp của mình đến với nhiều người nhé!

Hoàng hôn trên cánh đồng Tà Pạ - An Giang.

Cảm ơn Kim Ngọc! Chúc bạn luôn khỏe mạnh và có nhiều chuyến đi thú vị nhé!

 Bài viết: Minh Tuệ

Ảnh: Ao Kim Ngọc