Tôi bắt đầu chụp hình cũng như chơi Instagram từ hơn 1 năm nay vì muốn lưu giữ và chia sẻ những bức ảnh của mình với bạn bè cùng đam mê để học hỏi lẫn nhau.
Ở đây, tôi biết Quang Trung qua những bức hình thật đẹp về Sài Gòn, cùng theo dõi và tương tác với nhau qua những tấm ảnh chứ chưa có dịp trò chuyện nhiều. Ban đầu, tôi còn tưởng cậu ấy là một nhiếp ảnh gia xịn và hay ghẹo “ông làm trùm Sài Gòn rồi còn gì.”
Những người cùng đam mê dễ kết nối với nhau như vậy, nhất là cùng mê những tấm hình về Sài Gòn - thành phố mà tôi đang sống, thành phố không phải nơi tôi sinh ra nhưng đã dang rộng vòng tay đón tôi vào lòng.
Tên đầy đủ của cậu ấy là Đồng Quang Trung, một người Sài Gòn chính hiệu và cũng là một nhân viên văn phòng cần mẫn.
Bén duyên với nhiếp ảnh được hơn 10 năm vì trót yêu thích cái đẹp, mong muốn ghi lại nó và chia sẻ với mọi người thông quá những cái bấm máy của mình. Quang Trung có rất nhiều ảnh đẹp không chỉ riêng Sài Gòn mà còn của nhiều thành phố khác (kể cả trong nước và quốc tế) được cậu tranh thủ ghi lại trong những chuyến đi công tác của mình. Tuy nhiên, từ khi dịch bệnh Covid lan ra, cậu ấy ở lại Sài Gòn nhiều hơn và cũng có cơ hội ghi lại nhiều hơn những khoảnh khắc đáng nhớ của thành phố này.
Sài Gòn trong kí ức của chúng tôi, những người con xa xứ đến mảnh đất phồn hoa để mưu sinh là một thành phố năng động. Tất cả mọi thứ ở Sài Gòn đều quyết liệt và gấp gáp. Bởi thế mà đường phố lúc nào cũng tấp nập xe cộ, mọi người cứ lao vun vút về phía trước thật vội vã, khẩn trương như đang bay, đang chạy. Họ tranh thủ từng giây, từng phút để đua với thời gian, với máy móc, với những người xung quanh và với chính số phận của mình.
Rồi vô hình chung, tất cả những điều ấy làm nên thương hiệu của Sài Gòn. Và rồi, những ngày vừa qua thành phố giãn cách, nhìn Sài Gòn vắng vẻ, lạnh lẽo, im lìm lại khiến người ta cảm thấy không quen và không thể không chạnh lòng, nhớ.
Tuy vậy, nói như cách nói của anh chàng Đồng Quang Trung thì đây có lẽ là thời gian hiếm hoi để Sài Gòn hồi phục lại sau một quãng thời gian dài miệt mài đến kiệt sức: “Trước đây đặc sản của Sài Gòn so với các thành phố khác của Việt Nam là sự náo nhiệt, nhiều khi là ồn ào, thì trong mùa dịch điều này đã biến mất. Việc nhiều người mất việc làm, nhiều doanh nghiệp phải ngưng hoạt động là điều rất buồn, nhưng nếu nhìn tích cực thì đây chính là thời gian để Sài Gòn được thở, được thanh lọc sau thời gian dài phục vụ hơn 10 triệu cư dân. Bầu trời thời gian gần đây trong xanh hơn, nhờ vậy mình cũng có nhiều cơ hội chụp cảnh hoàng hôn rất đẹp mà trước đây do khói bụi thì khó chụp hơn.”
Mặc dù thành phố này có hối hả, nóng nảy và kẹt xe nhiều đi chăng nữa thì người ta vẫn yêu nó thật nhiều vì sự phóng khoáng, cởi mở, nhiệt thành, sẻ chia, cống hiến và rất nhiều những giá trị mà nó mang lại. Chính vì lẽ đó mà khi nghe hai tiếng Sài Gòn, từng mảng kí ức về Sài Gòn cứ len lỏi vào tấm trí khiến ta thương nhớ.
Cùng ngắm vẻ đẹp của thành phố này qua những bức ảnh của Đồng Quang Trung ghi lại nhé:
Hiện tại, với Quang Trung, nhiếp ảnh vẫn là một đam mê thuần túy để cân bằng lại cuộc sống sau công việc, giúp bạn ấy có sự kết nối và tương tác cùng cộng đồng chung sở thích trên trang mạng xã hội.
Tuy nhiên, Quang Trung cũng chia sẻ, vì gần đây nhận được một số yêu cầu mua ảnh từ nhiều bạn nên Quang Trung cũng có bán ảnh và chia sẻ một phần doanh thu thực hiện những công việc thiện nguyện để đam mê nhiếp ảnh trở nên ý nghĩa hơn.
Bài viết: @haionthego
Ảnh: @dongqtrung