Nơi đây đã từng rất nhộn nhịp, là thành phố không ngủ, đã từng ồn ào với tiếng nói chuyện, tiếng nhạc xập xình trên từng ngõ phố, từng con hẻm.

Nơi đây là chốn bình yên, dang rộng tay che chở cho những người con từ mọi phương đến lập nghiệp.

Sài Gòn đã từng thật đẹp, thật mộng mơ trước khi có dịch bệnh - thứ đã cướp đi tất cả những gì tốt đẹp nhất của thành phố này.

Dịch bệnh làm Sài Gòn "bị ốm", ủ rũ ảm đạm với những xe cứu thương với những con đường vắng vẻ hay những con hẻm bị giăng dây phong toả.

Dịch bệnh làm thành phố này chẳng còn sức sống như ngày trước, tiếng cười nói bị lấn át bởi tiếng khóc, tiếng còi xe cứu thương, cơn mưa mát mẻ ngày trước cũng mang nặng nỗi buồn mùa dịch.

Sài Gòn ơi, thấy thương sao mà thương quá!

Ảnh: Phạm Đình Long