Đến Bắc Hà vào đầu năm du khách sẽ ngay lập tức bị cuốn hút và níu chân bởi những nét thơ của mảnh đất này. Nơi núi đồi bốn mùa mây giăng kín lối, những màn sương bao phủ khắp bản làng đã tạo nên một vùng "cao nguyên trắng" đầy hấp dẫn.

Bắc Hà - một huyện miền núi phía Đông Bắc của tỉnh Lào Cai, nằm ở độ cao 1.000 - 1.500m so với mực nước biển. Cùng với khí hậu ôn hòa và những nét đặc sắc về văn hóa của các dân tộc thiểu số, nơi đây đã trở thành một điểm đến hấp dẫn du khách. Khi mùa xuân về, khắp chốn cao nguyên lại mang một sắc trắng tinh khôi của hoa mận, hoa lê và hoa mơ.

Xuân về bên hiên nhà qua lăng kính nhiếp ảnh gia Phạm Hoàng Cương.

Mời độc giả cùng Vietnam Beauty theo chân nhiếp ảnh gia Phạm Hoàng Cương đến với cao nguyên Bắc Hà chiêm ngưỡng món quà của mùa xuân nhé!

Nhiếp ảnh gia Phạm Hoàng Cương ( sinh năm 1977 tại Hà Nội ) với nhiều bộ ảnh đặc sắc và là nhiếp ảnh khá quen thuộc của Vietnam Beauty.

Bắc Hà - nơi không ồn ào, náo nhiệt và vẫn còn khá nguyên sơ cho những ai thích khám phá, trải nghiệm cũng như yêu nhiếp ảnh. Nơi đây khiến bao du khách phải đốn tim trước vẻ đẹp của thiên nhiên ban tặng và cả những bản sắc độc đáo. Thời tiết và cảnh sắc Bắc Hà mỗi mùa đều mang một vẻ đẹp riêng nên bạn sẽ thỏa sức tận hưởng thiên nhiên và con người nơi đây.

Đến với Bắc Hà du khách có thể chọn vào khoảng thời gian trước và sau Tết Nguyên Đán, đây là thời điểm lí tưởng khi mùa xuân đã về trên cao nguyên. Những vườn hoa mận đã bung sắc rực rỡ nhất, khắp các nẻo đường và các triền núi, bản làng ngập tràn sắc trắng tinh khôi.

Những mái nhà thấp thoáng giữa đại ngàn được bao trùm bởi những cành hoa mận trắng xóa cả một góc trời Bắc Hà.

Đến với Bắc Hà, du khách có thể khám phá mùa hoa mận tại các bản làng vùng Tả Chải, Bản Phố, Nậm Mòn, Lùng Phình... Những sắc trắng ngút ngàn của hoa mận, hoa lê, hoa mơ khoe mình dưới nắng xuân sẽ làm cho du khách vô cùng thích thú và đốn tim mà vùng cao nguyên trắng Bắc Hà mang lại. Cảnh sắc ngày xuân nơi đây sẽ không làm du khách phải thất vọng, một vẻ đẹp mà không phải mảnh đất nào cũng có được.

Dưới ánh xuân mơ màng, người phụ nữ H Mông đang phơi những chiếc váy hoa sặc sỡ sắc màu - một hình ảnh bình dị nhưng lại vô cùng nghệ qua đôi mắt nghệ thuật của NAG Phạm Hoàng Cương.
Những chiếc váy hoa tung bay trong sắc xuân trên cao nguyên Bắc Hà.
Những đứa trẻ đang tụ tập kể nhau nghe các câu chuyện.

Những màn sương sớm mờ ảo đang " ngủ quên " giữa núi rừng Bắc Hà - một khung cảnh thật lãng mạn của nơi được mệnh danh là " cao nguyên trắng".

Đến với Bắc Hà vào đầu năm, du khách chỉ cần cầm theo cho mình một chiếc máy ảnh, len lỏi vào khắp các con đường, ngõ hẻm nơi những cánh hoa mận phủ trắng trải dài vô tận là đã có cho mình những khung hình hết sức nên thơ. Thấp thoáng trên các mái nhà, bên hiên, bên các sườn đồi đều mang một tấm áo mới tinh khôi tạo nên một bức tranh tuyệt mĩ, hữu tình giữa núi rừng đại ngàn Tây Bắc.

Để có những tấm hình đẹp du khách hãy canh những lúc ánh nắng xuất hiện, có thể là ánh bình minh hoặc hoàng hôn sẽ cho ta những góc máy sống động hơn. Khi màn sương và mây bao phủ cũng không phải quá tệ, ta cũng có cho mình những tấm hình đầy lãng mạn và mơ mộng về vùng đất mĩ danh "cao nguyên trắng".

Bắc Hà không mang một sự choáng ngợp khi lần đầu gặp gỡ. Những vẻ đẹp ấy dần dần thu hút các du khách bởi sự chân tình mà ấm áp của con người nơi đây, bởi sự rung động trước mùa xuân với những sắc hoa tinh khôi.

 

Bắc Hà nằm cách Thủ đô Hà Nội chừng 300km và cách trung tâm thành phố Lào Cai khoảng 70km nên du khách đều có thể di chuyển bằng xe máy hoặc xe khách tùy thích. Tuy nhiên đường lên Bắc hà với nhiều cung đường đèo dốc nên để thuận tiện du khách hãy chọn cho mình những chuyến xe giường nằm. Nếu là người có kinh nghiệm chạy xe đường dài và ưa trải nghiệm, du khách có thể đi phượt bằng xe máy cũng là một trải nghiệm thú vị. 

Cảm ơn nhiếp ảnh gia Phạm Hoàng Cương - người đã mang đến Vietnam Beauty vẻ đẹp của miền cao nguyên Bắc Hà. Chúc anh có được nhiều hơn nữa những chuyến đi, đến được nhiều vùng đất mới để cống hiến cho nghệ thuật và thỏa niềm đam mê của mình.

Bài: Đặng Tùng

Ảnh: Phạm Hoàng Cương.