Chắc cũng giống với nhiều người, tôi sinh ra và lớn lên dường như cái máu thích xê dịch, du lịch đã vận vào người mất rồi! Một năm tôi dành rất nhiều thời gian đi dọc chiều dài Đất nước, cũng chỉ vì nghĩ rằng mình còn trẻ, còn sức thì cứ vác ba lô lên mà đi. Đi để rồi trở về. Đi để được trải nghiệm... Và, đi để gặp gỡ rất nhiều người dân Việt đầy khả ái.

Cuối cùng, tôi chỉ biết rằng mình đi để khám phá hết vẻ đẹp của Việt Nam. Nhưng chẳng thể nào gọi là hết cả vì còn đó vô vàn cảnh vật, con người mà không thể nào mình tìm được cái vẻ đẹp tận sâu bên trong.

Năm nay, tôi cũng lại đi... nhưng là một chuyến đi dọc miền Trung với biển, gió và những đồi cát bao la. Do ảnh hưởng của dịch bệnh, nên có nhiều hạn chế để có thể khám phá thêm những điều mới mẻ như trong hoạch định. Đến nhiều nơi, đâu cũng xem là nhà vì ở đó có những bà mẹ già, nhiều chị em phụ nữ đầy thân thương, gói ghém từng con cá, bịt muối hầm để bỏ vào đống hành lý cho chặng đường tiếp theo.



Những ngày ở Hội An là thời gian thật sự đáng nhớ nhất trong đời. Mặc dù nhiều lần trước đó tôi liên tục ghé lại Hội An, nhưng lần dạo chơi mới đây rất khác lạ. Bởi Hội An hiện ra trước mắt tôi vô cùng lạ lẵm, tĩnh lặng dưới sức tàn phá của dịch bệnh Covid-19. Những con đường trở nên vắng vẻ, hàng quán chỉ mở cầm chừng, và những tiếng rao của các cụ già cũng im bặt!

Rời thánh địa Mỹ Sơn, tôi về phố cổ
(Vì một nửa của đời tôi từng có mặt ở nơi này)
Quảng Nam đón tôi bằng cơn mưa
                  không hẹn trước
Nên tôi thèm hơi ấm một bàn tay

Ôi thời gian có thể làm biển cả hoá nương dâu
                   và ngược lại
Nhưng vẫn giữ cho ta một Hội An - di sản
                     của muôn đời
Nghìn cây số xa xôi, em làm sao biết được
Chiều nay có một người ngơ ngác giữa Hội An

(Một thoáng Hội An - Đỗ Quang Vinh)

Nơi đây, thời gian và không gian như ngừng lại, và cho dù những bước chân của du khách có tấp nập cả ngày lẫn đêm vẫn không hề khiến cái vẻ dịu dàng kia bớt đi, trái lại càng phản chiếu thêm phần quyến rũ và lãng mạn. Cũng nơi đây, tôi đã gặp một chàng trai trẻ xứ Nghệ!

Biết thêm về Hội An qua những tấm ảnh của Phan Nguyên (1996) hàng ngày, giờ tôi mới có dịp được ngồi cùng anh bên ly cà phê giữa một không gian trầm lặng của một phố cổ giữa mùa dịch. Không như mình tưởng tượng, anh chàng nhiếp ảnh trẻ này cũng khá nhỏ con với làn da ngâm ngâm, hơi rám nắng và ẩn trong đó là một chất chơi thứ thiệt. Được biết, anh đến với Hội An cũng là sự tình cờ, bởi vì anh yêu quý nơi này. Cái không gian của Hội An đã làm anh vơi đi biết bao nổi nhớ quê nhà ở một vùng quê của Nghệ An.


Cũng từ đó, Hội An đã mang lại cho anh nhiều cảm xúc trong sáng tác nghệ thuật. Phan Nguyên trung thành với những hình ảnh cuộc sống đời thường. Trong những bức ảnh của anh, đâu đó đều toát lên một vẻ đẹp rất khác về Hội An. Cũng trong đó, từng người phụ nữ đẹp hơn với tà áo dài trắng e ấp bên khung cửa của một ngôi nhà cổ. Ở đó, Phan Nguyên bắt trọn từng khoảnh khắc các cụ già oằn lưng với gánh hàng rong trong tia nắng sớm đầu ngày hay nét cơ cực dưới lớp mưa dầm mưa dề của phố cổ...


Nhiếp ảnh gia trẻ Nguyên Phan trong những lần đi "săn" ảnh

Qua những cuộc trò chuyện được biết, Phan Nguyên lặn lội vào Hội An sinh sống và làm việc từ năm 2017. Anh chạm đến thế giới nhiếp ảnh cũng chỉ vỏn vẹn 2 năm hơn, nhưng với khả năng sáng tạo đầy tinh tế của mình, anh đã cho ra những tác phẩm mà nhiều người phải trầm trồ khi xem. Bởi, Phan Nguyên đã làm cho một Hội An thêm khác lạ, đẹp hơn ở những góc chụp vô cùng độc đáo.

Đặc biệt, Phan Nguyên thường dành nhiều thời gian sáng tác và chụp ảnh cuộc sống đời thường của các cụ già hơn. Qua từng bức ảnh, chúng ta thấy ở đó một nét đẹp của người Hội An, nét thánh thiện, dân dã, ưu tư, trăn trở trong từng ánh mắt và nụ cười.


Để lưu giữ lại những khoảnh khắc đẹp này và muốn nhiều người biết đến Hội An, Phan Nguyên còn đang là quản trị Group Review Hội An.

Anh cho biết: "Vẫn biết rằng bây giờ mọi thứ khó khăn do dịch bệnh mang lại, nhưng không vì thế mà tôi bỏ bê cái Group nhỏ này. Không thể không đăng ảnh, ít nhiều gì thì vẫn phải hoạt động nó, một ngày không đăng 2, 3, 4, hay 5 bài thì một bài thôi cũng được. Tôi chỉ muốn nó sẽ được lan tỏa rộng hơn để phát triển về du lịch cho sau này... chủ yếu dành cho những dịch vụ, những anh chị em, bạn bè làm về mảng du lịch ở Hội An biết đến. Từ đó họ sẽ có kênh tiếp cận tới khách du lịch dễ dàng hơn và nhiều hơn... Hình ảnh của Hội An đối với tôi mà nói thì không bao giờ thiếu cho mọi người xem. 1k ảnh 10k hay 100k ảnh đều có, nhưng 1 vấn đề là chủ đề về du lịch với thời điểm bây giờ không phải là hot. Nên bài đăng của mình cũng hạn chế lại. Và cũng mong mọi thành viên ở Group có ảnh về Hội An cứ đăng lên để góp chút ít hình ảnh về Hội An. Và Group nhỏ này chỉ chuyên về ảnh du lịch chứ không bao giờ dùng những tin khác để câu like hay đăng bài linh tinh lên được. Nên mong mọi người thông cảm nhé".

Ở anh vẫn còn đó nhiều trăn trở, dù cuộc sống bản thân đang gặp khó khăn từ dịch bệnh. "Mong ước du lịch sẽ trở lại với Hội An như trước. Mong muốn được ngắm nhìn Hội An tấp nập hơn. Mong muốn những chiếc đèn lồng phố cổ Hội An được lung linh trở lại", Phan Nguyên trăn trở!

Khi được hỏi về những dự định phía trước, chàng nhiếp ảnh trẻ Phan Nguyên cho biết anh cũng mong ước một lúc nào đó, khi điều kiện kinh tế cho phép thì anh sẽ làm một cuộc triển lãm ảnh vừa phải về Hội An, tiền ảnh bán được sẽ được sử dụng làm từ thiện hết. "Nhưng giờ cuộc sống đang khó khăn, trước mặt phải lo cơm, áo, gạo, tiền đã. Khi nào chín chắn hơn, sáng tác nhiều hơn và kinh tế ổn ổn sẽ thực hiện ước mơ này".

Chúc anh - một nhiếp ảnh gia trẻ tuổi nhưng có những trải nghiệp cuộc sống khá đầy đặn - sớm thực hiện được ước mơ!

MXH Việt Nam Beauty xin trân trọng được giới thiệu những bức ảnh đẹp về Hội An qua góc máy của Nhiếp ảnh gia Phan Nguyên

NỤ CƯỜI HỘI AN

Tôi đã đến Hội An để chiêm ngưỡng những nụ cười và cảm nhận vị dịu ngọt trong từng câu nói của những người lao động bình dân giữa lòng phố cổ. Với tôi, nụ cười của bà Hai Xong, hay cử chỉ và lời dặn dò của cụ bà bán hàng rong là món quà tinh thần vô giá trong hành trình trở lại Hội An lần này. Những lời nói và nụ cười ấy đã góp phần tô đậm thêm nét đẹp văn hóa truyền thống của đất và người xứ Quảng. Trong ảnh của Phan Nguyên đều làm nổi bật nụ cười ấy...

Cụ Nguyễn Thị Xong dù đã ngót U70 nhưng luôn khiến những ai từng tiếp xúc cũng phải ngưỡng mộ về vẻ đẹp của mình. Nụ cười của cụ được định nghĩa gần nhất cho giá trị sắc đẹp của người phụ nữ Việt. Đó là con người đẹp nhất là khi họ luôn mỉm cười và sống lạc quan.


THIẾU NỮ HỘI AN

Nếu có ai đó hỏi tôi, phụ nữ Việt Nam đẹp nhất khi nào? Khi đó chắc chắn tôi sẽ không ngần ngại trả lời “ Là khi cô ấy duyên dáng trong tà áo dài trắng Phố Hội, vừa có chút mơ màng, ngây thơ, lại xen lẫn nét lãng mạn trữ tình”. Đặc biệt hơn, khi tà áo dài trắng ấy được thướt tha tung bay trong lòng phố cổ Hội An – nơi nổi tiếng với vẻ đẹp yên bình cổ kính.

Ảnh của Phan Nguyên luôn toát lên vẻ đẹp đầy mê hoặc ấy... Những bức ảnh về người thiếu nữ trong tà áo trắng của nhiếp ảnh gia Phan Nguyên khắc họa vào tâm trí người xem cảm xúc khác lạ là sự giao thoa giữa bình yên và tươi mới, cổ kính và hiện đại.