- “Ê mày! Hết dịch mày sẽ đi đâu?”

- “Tao đi thăm người yêu”

- “Còn tao sẽ đi du lịch”

Hết dịch Covid-19, người này mong gặp người yêu, người kia muốn được tốt nghiệp và cũng có ai đó chỉ đơn giản là sẽ đi phát quà cho những người vô gia cư. Riêng chàng trai travel blogger Nguyễn Kỳ Anh sẽ thực hiện một bộ ảnh về cuộc sống của Sài Gòn sau cơn đại dịch. Vietnam Beauty mời các bạn cùng ngắm nhìn vẻ đẹp bình dị của “Sài Gòn ngày thanh xuân trở lại” của chàng trai sinh năm 1995 này nhé!

Nhớ lắm món bún riêu của Sài Gòn.

Ai đã từng đặt chân đến TP. Hồ Chí Minh sẽ nhận ra rằng nó vô cùng ồn ào, tấp nập, đông đúc giống như tên gọi một thời “Hòn ngọc Viễn Đông” hay với một cái tên thân thuộc mà mọi người hay gọi là Sài Gòn.

Anh thợ sửa xe bắt tay vào công việc của mình.
Làm những công việc còn dang dở của ngày trước đại dịch.

Sài Gòn không thơ mộng, lãng mạn như những vùng đất khác nhưng nó lại được đem đến cho ta nhiều suy nghĩ. Một thành phố trẻ năng động và nhộn nhịp. Cuộc sống tất bật và lo toan đã khiến cho con người cảm thấy mỏi mệt đôi khi chỉ muốn thoát khỏi thật nhanh cái ồn ào và bụi bặm của thành phố đông đúc, chật hẹp này. Nhưng tôi biết đằng sau tất cả những đối lập ấy là tình yêu bền vững, thuỷ chung với thành phố.

Cuộc sống mưu sinh lại tiếp tục bắt đầu.
Quán cà phê bên lề đường đã được mở cửa.
Hủ tiếu Sài Gòn giá bình dân.

Tôi yêu thành phố Sài Gòn, yêu buổi sáng thành phố bị đánh thức bởi ánh nắng vàng rực rỡ, quanh năm không hề thấy mùa đông như nhạc sĩ Phạm Tuyên đã viết “Anh ở trong này chưa thấy mùa đông”, đó đây ồn ã tiếng người cười nói, hối hả tiếng còi tầm, tiếng tàu xe. Buổi bình minh trên thành phố Bác như thế đấy, ai ai cũng bận rộn, hối hả trong một ngày mới với những lo toan về công việc, gia đình hay chính bản thân mình.

Hòa mình trong dòng người vội vã từ muôn nẻo đường đổ thành phố ấy, có bao giờ bạn tản bộ trên một con phố Sài Gòn để lắng nghe sôi động của nhịp sống này, tìm lại một chút riêng tư của tôi và của bạn. Có lẽ cả bạn và tôi, chúng ta hãy cùng sống chậm lại đôi chút, để ngắm nhìn và cảm nhận, để thêm yêu, thêm tự hào về thành phố Sài Gòn.

Mỗi người một công việc, bắt đầu cuộc hành trình mới.
Cơm hộp thân thương của Sài Gòn.
Thịt nướng thơm ngon mang hương vị Sài Gòn.

Tôi còn yêu thành phố Sài Gòn, yêu ánh đèn lung linh khi đêm về, yêu không khí tấp nập và nhộn nhịp của cuộc sống mưu sinh hằng ngày, yêu những con người đã chung tay xây dựng thành phố ngày càng phát triển.

Anh shipper giao hàng.
Cuộc sống bình thường mới của người dân Sài Gòn.

Sau 4 tháng chống chọi với đại dịch, một ngày mới lại bắt đầu, và tôi biết thành phố lại sôi lên trong nhịp mưu sinh hối hả, trong tắc đường, trong khói bụi… Với tôi, đó là điệp khúc hằng ngày của thành phố. Giờ đây tôi đã trở về quê hương công tác, khi xa nơi đây, tôi vô cùng nhớ. Vì Sài Gòn đã để lại một góc nhỏ trong trái tim tôi. Tôi mượn lời bài hát của nhạc sĩ Y Vân để kết thúc bài viết này:

“Một tình yêu mến ghi lời hát câu ca

Để lòng thương nhớ bao ngày vắng nơi xa

Sống mãi trong tôi bóng hôm nay sẽ không phai

Sài gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi! Sài Gòn ơi!”.

Hai chú chó thật dễ thương

Bài viết: Minh Tuệ

Ảnh: Nguyễn Kỳ Anh