Chỉ mới đây thôi, những buổi chiều vội vã, những buổi chiều kẹt xe... ai cũng tất bật và hối hả để kịp về nhà cho bữa cơm tối cùng gia đình. Một Sài Gòn là thế, dù mọi con đường đều đông kịt người qua kẻ lại trong những buổi chiều chập tối, khi mà ánh hoàng hôn vàng rực chiếu xuống, nhưng ai cũng lặng lẽ. Bởi họ biết việc mình đang làm...

Có chăng giữa dòng đời chảy trôi nhộn nhịp, thiên nhiên lại luôn ban tặng cho Sài Gòn một buổi chiều đủng đỉnh: Hoàng hôn buông trên lòng người hừng hực vì cái nóng, ánh sáng leo lắt xoa dịu cái ngột ngạt từ trong ra ngoài. Hay trước và sau mỗi cơn mưa như trút nước, bầu trời Sài Gòn cũng làm cho mỗi người sống chậm lại, một chút suy tư hay hoài niệm về nhân tình thế thái.

Lòng người khi ấy nhẹ tênh đến từng đường nét, giá mà lúc nào cũng như lúc này: Có một nhịp để nghỉ, có một phút để thảnh thơi trước bề bộn công việc và những cuộc chơi. Chiều muộn đem cho con người ta những miên man vụn vặt, ấy mà chẳng có ai gom góp lại những hư tàn.

Tiếc thay cho những người con Sài Gòn vì quá vội vã mà đôi khi quên mất thưởng thức cái vẻ đẹp thiên nhiên gần gũi này. Khi cái nóng chưa đạt đến đỉnh điểm và mùa mưa còn chưa chấm dứt, thứ ánh sáng mờ ảo loang lổ giữa cam, hồng, tím và đỏ vuốt ve nhịp đồng hồ và dòng người nô nức.

Hay như lúc này, lúc mà người ta phải gọi bằng những cụm từ: "Sài Gòn đổ bệnh"; "Sài Gòn bị thương"; "Sài Gòn đau"... có thể nói là còn nhiều từ ngữ khá ủy mị khác mà một số người gán ghép vào một Sài Gòn tươi đẹp đang phải oằn mình vượt qua đại dịch Covid-19...

Hơn bao giờ hết, lúc này con người ta mới thèm lắm cái khoảnh khắc nắng vàng chiếu rọi trên từng hàng cây, mái nhà vào lúc tan tầm. Lúc này, mọi người đều phải nhốt mình trong nhà, với 4 bức tường để bảo vệ cho sự an toàn của mình và người thân. Khi ấy chúng ta đã quên hẳn đi cái đẹp đến nao lòng mà chiều chiều thiên nhiên ban tặng cho người Sài Gòn, thay vào đó là tiếng loa phóng thanh kêu gọi người dân chống dịch, hô hào mọi người đi tiêm chích vắc-xin, hay những tiếng rú buồn não nề của xe cứu thương ngoài xa kia vọng lại.

Rồi Sài Gòn sẽ sớm trở lại để chúng ta có thể ngước nhìn ánh hoàng hôn trong dòng người vội vã. Những bờ sông lại rộn ràng tiếng cười nói của các đôi tình nhân, và liên tục tiếng tách tách phát ra từ máy ảnh của các nhiếp ảnh gia đang bắt trọn từng khoảng khắc nắng vàng hoàng hôn Sài Gòn...