Làng quê Việt Nam vẫn luôn là một đề tài được nhiều nhiếp ảnh gia lấy cảm hứng sáng tác. Vẻ bình dị, thân thương của con đường làng, của những đứa trẻ đang nô đùa, hay hình ảnh các cụ già đang ngồi tâm sự đều mang đến cho chúng ta sự bình yên khó tả.

Nắng sớm xuyên qua kẽ lá chiếu xuống con đường làng 2 cụ đang phơi rơm.

Đất nước ngày càng phát triển bên cạnh những thành phố hoa lệ, những khu đô thị sầm uất, vẫn tồn tại những ngôi làng nhỏ, mang nét bình dị của một miền quê tuyệt đẹp.

Hai cụ đang tẽ ngô, sàng thóc dưới nắng sớm mới đẹp làm sao.

Từ bao đời nay, trong tâm thức người Việt Nam về hình ảnh quê hương đó là cây đa, là giếng nước, là mái đình... những hình ảnh ấy vẫn luôn đằm sâu trong tâm thức của mỗi người về một làng quê Việt Nam thân thương giản dị. Ở đó có sự yên bình, giản dị của những con người thật thà, chân chất.

Quét rác dưới gốc đa.

Trên những con đường làng quanh co rợp bóng cây xanh, ta tha hồ hít hà hương thơm đồng gió nội, cảm nhận sự bình yên mà chỉ những làng quê Việt Nam mới có được

Hai cụ vừa đi vừa nói chuyện, trên vai là gánh rau.

Đến với bất cứ làng quê nào tại Việt Nam sẽ không khó bắt gặp những hình ảnh các bác lớn tuổi đang đạp xe, đang lấy cỏ về cho trâu bò, hay cụ già ngồi trước hiên nhà ăn trầu... 

Trước cổng làng
Gánh cỏ về cho trâu
Vui vẻ nhai trầu

Hơi thở cuộc sống nơi làng quê được thể hiện rõ nét qua từng hoạt động, lao động thường ngày của người dân. Với những ngôi làng ở vùng sông nước hình ảnh trẻ em tắm sông, đi bắt cá cùng ba, hay người dân lênh đênh trên những chiếc bè đi kéo vó... là rất đỗi quen thuộc.

Bắt được cá to nè.
Bắt cá cùng ba.
Lênh đênh trên bè kéo vó.

Cái sự bình yên nơi làng quê ấy chính là thứ khiến những người con vì miếng cơm manh áo mà phải xa quê, ngày đêm khắc khoải mong nhớ. Thành phố nhiều khu vui chơi, trung tâm thương mại, đèn điện rực rỡ nhưng nào sáng bằng vầng trăng treo trên mái nhà trong kí ức.

Cây đa, giếng nước, sân đình là những hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam.
Ông bà ngồi gói bánh.

Ta lớn lên, ta có nhiều nơi để khám phá. Những chuyến đi đầy trải nghiệm, những cung đường gập ghềnh đầy thu hút, những thành phố hoa lệ, những miền đất lạ đầy sự mới mẻ. Nhưng rồi ta bất chợt nhận ra "Đời nhiều cuộc phiêu du, nhưng chuyến mà ta mong đợi nhất chẳng phải chuyến đi về nhà hay sao?" Ta đâu cần đi xa. Đẹp nhất trong tim ta là yên ả nơi ruộng đồng, là con đường làng quanh co rợp bóng mát, là cây đa trăm tuổi sừng sững trước cổng làng. Nơi ấy không chỉ đẹp mà còn tình, luôn dang tay đón chờ những đứa con xa trở về.

Bài viết: Phuong Hoa

Ảnh: Lê Trung Thắng